Một doanh nhân ăn mặc sang trọng ngồi trong nhà hàng, đưa chân cho ông già đánh giày.
> Tận dụng kẻo phí/ Khách hàng là thượng đế/ Chắc chắn nhầm
Tỏ vẻ thương cảm, anh ta an ủi:
– Trước đây tôi cũng có lúc nghèo khổ, túng thiếu phải đi đánh giày đấy. Bây giờ tôi đổi đời rồi và đang là nhà đầu tư chứng khoán.
– Còn tôi, cách đây mấy năm tôi cũng mua bán chứng khoán.